top of page

AIKIDŌ 合氣道

What is Aikidō ?

(Tiếng việt bên dưới)

Aikido is a modern Japanese martial art developed by Morihei Ueshiba, as a synthesis of his martial studies, philosophy and religious beliefs. Ueshiba's goal was to create an art that practitioners could use to defend themselves while also protecting their attackers from injury. Aikido is often translated as "the way of unifying (with) life energy" or as "the way of harmonious spirit". According to the founder's philosophy, the primary goal in the practice of aikido is to overcome oneself instead of cultivating violence or aggressiveness.

Aikido's fundamental principles include: irimi (entering), atemi, kokyu-ho (breathing control), sankaku-ho (triangular principle) and tenkan (turning) movements that redirect the opponent's attack momentum. Its curriculum comprises various techniques, primarily throws and joint locks. It also includes a weapons system encompassing the bokken, tantō and jō.

Aikido derives mainly from the martial art of Daitō-ryū Aiki-jūjutsu, but began to diverge from it in the late 1920s, partly due to Ueshiba's involvement with the Ōmoto-kyō religion. Ueshiba's early students' documents bear the term aiki-jūjutsu.

Ueshiba's senior students have different approaches to aikido, depending partly on when they studied with him. Today, aikido is found all over the world in a number of styles, with broad ranges of interpretation and emphasis. However, they all share techniques formulated by Ueshiba and most have concern for the well-being of the attacker.

Initial development

Ueshiba developed aikido primarily during the late 1920s through the 1930s through the synthesis of the older martial arts that he had studied. The core martial art from which aikido derives is Daitō-ryū Aiki-jūjutsu, which Ueshiba studied directly with Takeda Sōkaku, the reviver of that art.

Ueshiba moved to Hokkaidō in 1912, and began studying under Takeda Sokaku in 1915; His official association with Daitō-ryū continued until 1937. However, during the latter part of that period, Ueshiba had already begun to distance himself from Takeda and the Daitō-ryū. At that time Ueshiba referred to his martial art as "Aiki Budō". It is unclear exactly when Ueshiba began using the name "aikido", but it became the official name of the art in 1942 when the Greater Japan Martial Virtue Society (Dai Nippon Butoku Kai) was engaged in a government-sponsored reorganization and centralization of Japanese martial arts.

International dissemination

Aikido was first introduced to the rest of the world in 1951 by Minoru Mochizuki with a visit to France, where he demonstrated aikido techniques to judo students. He was followed by Tadashi Abe in 1952, who came as the official Aikikai Hombu representative, remaining in France for seven years. Kenji Tomiki toured with a delegation of various martial arts through 15 continental states of the United States in 1953. Later that year, Koichi Tohei was sent by Aikikai Hombu to Hawaii for a full year, where he set up several dōjō. This trip was followed by several subsequent visits and is considered the formal introduction of aikido to the United States. The United Kingdom followed in 1955; Italy in 1964 by Hiroshi Tada; and Germany in 1965 by Katsuaki Asai. Designated the "Official Delegate for Europe and Africa" by Morihei Ueshiba, Masamichi Noro arrived in France in September 1961. Seiichi Sugano was appointed to introduce aikido to Australia in 1965. Today there are aikido dōjō throughout the world.

The Aikikai Foundation

After the Founder's passing, his son Kisshomaru Ueshiba was inaugurated as Aikido Doshu. At present, Moriteru Ueshiba has succeeded his father as Aikido Doshu.

The Aikikai Foundation is an association that was established in order to support inheritance of Aikido created by the Founder, to train body and mind through Aikido and to promote Aikido. Today, Aikido has become established in 140 countries around the world.

Aikido Hombu Dojo was built in 1931. Under Doshu, a great number of Shihan and Shidoin unite in their efforts to commit to the development and enhancement of practice as the center of Aikido.

 

Aikido là gì?

Aikido là một môn võ thuật lâu đời có nguồn gốc từ Nhật Bản. Nó tập trung vào việc sử dụng sức mềm và khéo léo để tránh đối đầu trực tiếp và chống lại đòn tấn công của đối thủ. Aikido không chỉ là một bộ môn võ thuật, mà còn là một phương pháp rèn luyện tâm hồn và kỹ năng sống.

Aikido chủ yếu xuất phát từ môn võ Daitō-ryū Aiki-jūjutsu, nhưng bắt đầu tách ra từ nó vào cuối những năm 1920, một phần do sự liên quan của Ueshiba với tôn giáo Ōmoto-kyō. Những tài liệu của những môn sinh ban đầu của Ueshiba ghi lại tên gọi môn võ là aiki-jūjutsu. Các môn sinh cấp cao của Ueshiba có những cách tiếp cận khác nhau với Aikido, phụ thuộc phần nào vào thời gian họ học tập với ông. Ngày nay, Aikido hiện diện trên khắp thế giới trong một số phong cách, với phạm vi giải thích và nhấn mạnh rộng rãi. Tuy nhiên, tất cả các phong cách này đều chia sẻ nguồn gốc từ các kỹ thuật do Ueshiba xây dựng và hầu hết đều quan tâm đến sự an toàn của người tấn công.

Aikido được sáng lập bởi Ueshiba Morihei (植芝 盛平, 14 tháng 12 năm 1883 – 26 tháng 4 năm 1969), được các võ sinh coi là Ōsensei (Người thầy vĩ đại). Khái niệm aikido được đặt ra trong thế kỷ XX. Ueshiba hình dung Aikido không chỉ là sự tổng hợp của việc luyện tập võ thuật của ông, mà còn bộc lộ triết lý riêng của Ueshiba về hòa bình và hòa hợp trên thế giới. Trong suốt cuộc đời của Ueshiba và tiếp tục cho đến ngày nay, Aikido đã phát triển từ khái niệm aiki mà Ueshiba nghiên cứu thành những thể hiện cực kì đa dạng của các võ sư khác nhau trên toàn thế giới.

 

Sự phát triển ban đầu

Ueshiba phát triển Aikido chủ yếu vào cuối những năm 1920 cho tới những năm 1930 qua sự tổng hợp các môn võ thuật lâu đời hơn mà ông đã nghiên cứu. Bộ môn võ thuật chính khởi phát của Aikido là Daitō-ryū aiki-jūjutsu, mà Ueshiba học trực tiếp với Takeda Sōkaku, người sáng lập ra môn võ này. Ngoài ra, Ueshiba cũng đã học Tenjin Shin'yō-ryū với Tozawa Tokusaburō (戸沢 徳三郎, 1848–1912) ở Tokyo vào năm 1901, Gotōha Yagyū Shingan-ryū với Nakai Masakatsu ở Sakai từ 1903 tới 1908, và judo với Takagi Kiyoichi (高木 喜代市, 1894–1972) ở Tanabe năm 1911.

Võ thuật Daitō-ryū là nguồn có ảnh hưởng kỹ thuật chính đến Aikido. Cùng với các kĩ thuật ném tay không và khóa khớp, Ueshiba kết hợp với việc luyện tập di chuyển có vũ khí, như là giáo (yari), gậy ngắn (jō), và có lẽ là cả lưỡi lê (銃剣 (súng kiếm) jūken). Tuy nhiên, Aikido phát triển phần lớn các cấu trúc đòn đánh từ bộ môn Kiếm thuật (kenjutsu).

 

Ueshiba chuyển tới Hokkaidō năm 1912, và bắt đầu luyện tập dưới sự giảng dạy của Takeda Sokaku vào năm 1915. Việc học chính thức Daitō-ryū tiếp tục cho đến năm 1937. Tuy nhiên, trong giai đoạn về sau, Ueshiba bắt đầu xa rời Takeda và bộ môn Daitō-ryū. Vào thời điểm đó, Ueshiba bắt đầu đề cập đến võ thuật của mình với tên gọi "Aiki Budō". Không rõ chính xác khi nào Ueshiba bắt đầu sử dụng tên gọi "Aikido", nhưng nó đã trở thành tên chính thức của bộ môn võ thuật vào năm 1942, khi Hiệp hội Đạo đức Võ đường Đại Nhật Bản (Dai Nippon Butoku Kai) tham gia vào một nỗ lực tái tổ chức và tập trung hoá võ thuật Nhật Bản dưới sự tài trợ của chính phủ.

Phổ biến quốc tế

Aikido lần đầu được truyền bá tới phương Tây vào năm 1951 bởi Mochizuki Minoru khi viếng thăm Pháp, nơi ông giới thiệu các kỹ thuật Aikido cho các võ sinh judo. Theo sau ông là Abe Tadashi năm 1952, người trở thành đại diện chính thức của Aikikai Hombu, ở lại Pháp trong bảy năm. Tomiki Kenji đi lưu diễn cùng một đoàn đại biểu các võ sư từ các môn võ khác nhau từ 15 tiểu bang của Hoa Kỳ lục địa năm 1953. Cuối năm đó, Tōhei Kōichi được gửi bởi Aikikai Hombu tới Hawaii trong một năm tròn, nơi ông lập nên một vài dojo. Chuyến đi này đã được tiếp nối bởi một số chuyến thăm khác và được coi là sự giới thiệu chính thức của Aikido đến Hoa Kỳ. Việc truyền bá tiếp tục với Vương quốc Anh vào năm 1955; Italy vào năm 1964 bởi Tada Hiroshi; và Đức vào năm 1965 bởi Katsuaki Asai. Người được chỉ định là "Đại diện chính thức của Châu Âu và Châu Phi" bởi Ueshiba Morihei, Noro Masamichi đã đến Pháp vào tháng 9 năm 1961. Sugano Seiichi được bổ nhiệm để giới thiệu Aikido tới Úc vào năm 1965. Ngày nay, có rất nhiều dojo về Aikido trên toàn thế giới.
 

  •  

  • Mục đích và lợi ích của Aikido

  • Gia tăng sự nhạy bén và cảm nhận về môi trường xung quanh.

  • Rèn luyện kỹ năng thực tế trong việc tự bảo vệ.

  • Tập trung vào sức mềm và đàn hồi để tránh xung đột trực tiếp.

  • Phát triển tinh thần hòa giải và tình yêu thương đối với mọi người.

  • Rèn luyện kỹ năng quyết đoán và quản lý căng thẳng.

 
bottom of page